Chuyện cũ của Lịch Xuyên – Chương 59

Chương 59

Khi đã một năm trôi qua, mà anh vẫn làm như vậy mỗi ngày, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, loại hạnh phúc vô cùng rực rỡ. Đương nhiên, niềm hạnh phúc của tôi cũng không lâu dài. Tôi cũng không trông cậy gì nhiều vào lần trở về này của Lịch Xuyên.

Tôi liền không có niềm tin gì thân ái nóng bỏng với anh một năm, cảm giác rất tốt! Một năm này, Lịch Xuyên không làm việc, không vẽ một bản vẽ nào. Ngoại trừ nấu cơm, đưa đón tôi đi làm, đi dạo với tôi, đi xem phim ngoài rạp ra thì anh không làm gì nữa.

Chỉ có điều, trong căn nhà trọ nhỏ hẹp của tôi, Lịch Xuyên hành động không tiện lắm. Rốt cuộc có một ngày, tôi nói với anh : “Lịch Xuyên, tụi mình không ở đây nữa. Tìm một căn nhà lớn hơn một chút ở đi.”

Anh lập tức cầm bút lên, nói : “Tìm cái gì? Để anh vẽ cho em một cái. Muốn kiểu gì, em nói đi.”

“Lớn một chút.”

“Chỉ có yêu cầu này thôi à?” buồn bực.

“Ừ. Trong phòng có gắn các thiết bị an toàn.”

“Còn có yêu cầu nào khác không?”

“Không.”

Hai ngày sau, Lịch Xuyên đã thiết kế xong một ngôi nhà hai tầng màu trắng, các loại bản vẽ đều đã làm xong, đưa cho tôi xem từng tờ một.

“Có rườm rà quá không?” tôi nhíu mày “Công ty nào chịu làm mấy cái này cho anh?”

“Ví dụ như, công ty của anh?”

“À…vậy thì anh sẽ mệt lắm. Sức khỏe của anh không tốt, không làm mấy việc này được.”

“Không mệt.” anh sung sướng nói.

“Không được, anh còn phải nấu cơm cho em nữa.”

“Như vậy.” anh trầm tư, sau đó, vào phòng ngủ gọi điện thoại, quay lại nói với tôi : “Anh trai anh nói sẽ tìm người tới làm hộ anh, điều kiện là anh ấy và René phải được thiết kế một phần.”

“Được, em không có ý kiến.”

“Anh có ý kiến,” anh nghĩ nghĩ, mắt sáng lên “Anh để hai người đó thiết kế tầng hầm.”

“Lãng phí nhân tài nha. Ai!”

Ba tháng nữa trôi qua, Lịch Xuyên vẫn làm giúp việc theo giờ, một ngày ba bữa, bữa nào cũng do anh nấu. Việc nhà của tôi chỉ còn lại xem TV và đọc truyện, lâu lâu rửa chén một lần, còn bị anh chê là chưa sạch, anh lại đi rửa một lần nữa.

Nhà của chúng tôi xây trong một tiểu khu dựa vào chân núi, trong khu đó có rất nhiều nhà, nhà của chúng tôi là căn nhà đẹp nhất. Lúc xây xong, Lịch Xuyên dẫn tôi đi xem, trên đường về anh hỏi tôi thích không : “Tầng trên tầng dưới em đều thích! Vườn hoa cũng thích!”

“Thích nhất cái nào?”

“…tầng hầm.”

Lịch Xuyên đau khổ nói : “Xong rồi, anh chịu đả kích…phải tìm anh anh tính sổ mới được.”

Tôi cảm thấy tôi phải an ủi anh một chút.

Ngày đó, trời trong xanh không khí mát lành, lòng người thoải mái.

Tôi hỏi anh : “Lịch Xuyên, hôm nay có phải là ngày đẹp trời không?”

“Đúng vậy.”

“Hôm nay, có phải là ngày lành không?”

“Đúng luôn.”

“Vậy hôm nay, chúng ta đi đăng kí kết hôn thế nào?”

Anh giật mình, không nói. Một lát sau, anh khó xử nói : “…nhất định phải kết hôn à? Cứ tiếp tục như vầy không được à? Không phải anh không muốn, anh chỉ sợ mình sống không lâu, em lại thành quả–”

“Anh nghiêm túc chút coi.” Tôi không vui.

“Ừm.”

““Ừm” có ý gì?”

““Ừm” nghĩa là được, nếu em nhất định phải kết hôn thì anh không có ý kiến.”

“Qua loa như vậy à? Không quỳ chân sau gì gì đó à?” không công bằng nha, tại sao lúc nào cũng là tôi chịu thiệt hết vậy! Sau này anh sẽ nói là tôi vội vàng muốn gả cho anh.

“Người ta chỉ có một chân…em thông cảm chút đi mà.”

Tôi kéo anh tới cục dân chính. Làm thủ tục kết hôn là một bác gái rất hiền hòa.

“Có đủ giấy tờ chưa? Có ảnh chụp không?”

Tôi lấy vài loại giấy tờ từ trong túi ra : “Đây là hộ khẩu, chứng minh thư của cháu. Anh ấy là người nước ngoài, đây là hộ chiếu, visa của anh ấy. Đây là bản sao, còn có 3 tấm hình chân dung chụp chung.” ảnh chụp chung không phải là ảnh vừa chụp mà là ảnh từ mười năm trước. Tôi lấy mấy tờ giấy đó ra, có cảm giác như mình đang âm mưu gì đó.

Bác gái kiểm tra giấy tờ của chúng tôi, thấy nãy giờ Lịch Xuyên không nói gì, hỏi tôi : “Cậu ta không biết nói tiếng Trung à?”

“Dạ biết…anh ấy kích động quá, kích động tới mức nói không nên lời.” tôi kéo tay anh, làm tư thế thân mật.

“Cậu ta là người Thụy Sĩ, còn cần một bản “Chứng minh tình trạng hôn nhân” có công chứng nữa, chứng minh cậu ta chưa kết hôn.” Bác gái rất quen thuộc với thủ tục.

Tôi và Lịch Xuyên đều trợn tròn mắt.

“Thấy chưa, đã bảo em đừng đi mà em cứ đòi đi.” anh nghiêm túc nhìn tôi “Bây giờ thấy phiền chưa?”

“Lịch Xuyên, đừng nói với em là anh có một cô vợ rồi nha?” tôi nổi điên.

“Làm gì dám?”

Anh lấy di động ra bấm số.

“Anh, em cần một bản “Chứng minh tình trạng hôn nhân” có công chứng.”

“Anh nói thử xem dùng làm gì?”

“Nhanh chút đi.”

“Ừ, vậy nhé.”

Bốn câu là dặn dò xong, anh gác máy, nói với tôi : “Hôm nay anh trai anh đi làm, tối bay, mai tới Côn Minh.”

“Được rồi, hiệu suất rất cao.” Tôi tặng bác gái một hộp chocolate Thụy Sĩ “Cô ơi, ngày mai tụi cháu lại tới.”

Hôm sau, tôi vẫn đi làm bình thường, tới chiều, chúng tôi tay trong tay, lại đi cục dân chính. Lịch Xuyên nói, René và Tế Xuyên đều tới hết rồi, sẽ cầm “Chứng minh tình trạng hôn nhân” đứng ngay cổng cục dân chính chờ chúng tôi. Tới cổng, quả nhiên thấy hai người, đều mặc đồ nghiêm túc đàng hoàng. Tôi và Lịch Xuyên chỉ mặc đồ bình thường.

Tôi có chút buồn bực, nói với Lịch Xuyên : “Anh thấy có nên ăn mặc nghiêm trang hơn một chút không?”

“Không cần. Hai đứa mình đi đâu cũng là trai tài gái sắc hết.”

Mọi người ôm nhau, René và Tế Xuyên chúc mừng chúng tôi. Tôi và Lịch Xuyên đi vào làm thủ tục kết hôn. Lúc đi ra, tôi đột nhiên phát hiển ngoài cửa có rất nhiều người, già có trẻ có, nam có nữ có, còn có người nước ngoài, tất cả đều mặc lễ phục nghiêm trang. Mọi người đều dùng ánh mắt kích động nhìn chúng tôi.

Tôi quay đầu nhìn Lịch Xuyên, phát hiện Lịch Xuyên cũng giật mình. Sau đó, trong đám người có hai cô bé con lai có vẻ là nữ sinh trung học, bỗng nhiên hét to lên : “Alex! Tiểu Thu! We love you!”

Lịch Xuyên gật gật đầu với hai cô bé đó, kéo tay tôi nói : “Tiểu Thu, để anh giới thiệu người nhà và thân thích của anh.”

Chân tôi hơi run run, trước mặt có tới hơn ba mươi người lận. Tôi thấp giọng hỏi anh : “Nhiều như vậy…tất cả đều là người nhà anh à?”

“Đến cỡ một nửa rồi…chủ yếu đều tới hết.”

“Đây là ông bà ngại.” hai ông bà cụ trông thật hiền lành “Khăn quàng cổ của em do bà ngoại đan. Bà ngoại có tổng cộng năm cháu trai, bà đan cho mỗi cháu dâu một chiếc khăn, ngay cả René cũng có một cái. Ha ha.”

Bà ngoại Lịch Xuyên là người Pháp, ôm tôi nói một tràng tiếng Pháp, sau đó hôn má tôi liên tục.

“Đây là ông bà nội và bố anh.”

Ông nội Lịch Xuyên tôi đã quen từ trước, ông cụ cười ha ha vài tiếng, nói : “Thì ra Annie chính là Tiểu Thu! Chết rồi, ông vừa gặp đã đắc tội cháu rồi. Không sao, sau này ông sẽ dẫn cháu đi chơi khắp Zurich. Cháu đừng bám dính với Lịch Xuyên mãi, về mặt ăn chơi, nhà họ Vương ông là số một.” bố Lịch Xuyên cũng có vóc dáng cao gầy, nhìn ra được, lúc còn trẻ ông cũng rất anh tuấn. Vóc dáng bà nội anh lại không cao, còn hơi béo, mái tóc bạc hơi quăn, vui tươi hớn hở, nhìn rất giỏi giang. Bà nội nắm chặt tay tôi không chịu thả ra, nói liên tục : “Cô gái xinh đẹp tốt như vậy, mấy năm nay Lịch Xuyên ít nhiều có cháu, Lịch Xuyên đúng là rất có phúc!”

Lịch Xuyên giới thiệu từng người từng người một : “Đây là chú, bác, cậu…đây là em họ, cháu gái của anh…”

Mọi người đều tiến lên chúc mừng tôi, ôm tôi. Tiếp theo, tôi thấy có một thằng nhóc đeo ba lô chạy tới : “Chị! Chị!”

A…Tiểu Đông!

“Tiểu Đông, sao em lại tới đây?”

“Có người gọi điện thoại tới văn phòng khoa em, nói đã đặt vé máy bay cho em rồi, kêu em tới tham gia lễ cưới của chị — tiếng Trung của người đó em nghe không hiểu lắm, chắc là anh rể.”

Tôi sờ sờ đầu nó, nói : “Đó không phải là anh rể, là René.”

Lịch Xuyên cười đi tới bắt tay với nó : “Chắc em là Tiểu Đông, anh là Lịch Xuyên. Chị em luôn nhắc tới em, cuối cùng cũng gặp nhau.” Ngay sau đó, lại có một chiếc taxi trờ tới, bốn người đi xuống xe cũng là người quen của tôi và Lịch Xuyên.

Chúng tôi vội vàng đi qua kêu lên : “Dì! Dượng! Chị họ! Anh rể!”

Sau khi kết hôn, Lịch Xuyên kiên trì muốn đưa tôi đi châu Âu di lịch. Xét tới sức khỏe của anh, tôi kiên quyết không đồng ý. Chúng tôi vẫn ở lại Côn Minh như cũ, nửa năm một lần lại đi Thụy Sĩ tái khám.

Lần đâu tiên chúng tôi lấy danh nghĩa vợ chồng đi qua cổng kiểm tra hải quan, Lịch Xuyên nghiêm trang đưa một tờ giấy màu đỏ cho nhân viên hải quan. Người kia nghiên cứu nửa ngày, hỏi : “Tiên sinh, hộ chiếu của anh đây à?”

“Đúng vậy.”

“Tại sao trên đây ghi toàn chữ Trung Quốc vậy?” chà, người nước ngoài kia còn biết đó là chữ Trung Quốc nữa.

“Đây là giấy chứng nhận kết hôn.” Lịch Xuyên nói “Hộ chiếu vợ tôi cầm rồi.”

Người nước ngoài kia cười ha ha : “Vậy anh cầm giấy chứng nhận kết hôn làm gì?”

“Vợ tôi bảo tôi cầm lúc qua hải quan, chứng minh tôi đã kết hôn rồi.”

“Phụt–” nhân viên hải quan phì cười, đóng một con dấu lên giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi, “Chúc hai người tân hôn vui vẻ!”

Qua cửa, Lịch Xuyên còn nghiêm túc cất giấy chứng nhận kết hôn vào. Tôi nói : “Lịch Xuyên, giỡn với hải quan không tốt lắm. Lần sau không làm nữa.”

“Sao không làm nữa? Lần nào cũng phải làm.”

Chính văn hoàn

Huhuhu, rốt cuộc cũng xong 59 chương rồi, cảm động quớ *trấm trấm nước mắt*, nhưng mà còn 3 phiên ngoại nữa lận, trong đó có hai phiên ngoại dài kinh cơ :cry:. Bà con cứ chờ đọc tiếp nhé :lol:.

77 thoughts on “Chuyện cũ của Lịch Xuyên – Chương 59

  1. Cuối cùng thì anh chị cũng đến đc với nhau. Cách đây lâu lâu, ss có nghe em nói dù cái kết này là HE nhưng cũng mờ mịt vì anh Xuyên vẫn bị cái bệnh ung thư quái ác ám ảnh rồi 1 đống bệnh tật kèm theo. Nhưng ss nghĩ, chỉ cần 2 người bọn họ đc ở bên nhau, dù ngắn hay dài đã là hạnh phúc rồi. HE quá đi chứ nhỉ?!

  2. một cái HE làm mình xao xuyến, qua bao nhiêu lâu 2 người đó mới có được hạnh phúc như vậy
    cầu mong cho anh chị bách niên giai lão:)

  3. Ôi,hoàn rùi hoàn rùi ^^ thích quá đi *tung hoa* *khui champange ăn mừng* *cười sung sướng nhảy múa như điên*

    Chúc a LX và chị TT mãi mãi hạnh phúc bên nhau ^^

    Thanks Mi thiệt nhiều vì đã edit và mang đến một bộ truyện hay như vậy.*ôm hun thắm thiết*

  4. a ha hoàn rùi đó ha
    cuối cũng ta đã lặn lội đc tới đích và bi h chỉ đợi phiên ngoại thui te te

  5. xong rồi sao? nhanh vậy!Bạn làm tốc đọ thật đấy, cho ôm bạn một phát nào 😡
    Cuối cùng 2 anh chị cũng có kết thúc hạnh phúc rồi!!! vừa vui vừa buồn!!! không được gặp TT và LX nữa rồi 😦

  6. heeeeeeeeeeeee………………cuối cùng cũng hoàn rồi,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,thank mi nhiều nhiều nhé………
    ôi nhưng huhuuuuu,,,,,,,mai lấy gì mà đọc đây trời

    • Ngon mày, bữa nay kêu t là cưng nữa, vụ phế hậu để t xi nghĩ cái đã =)), ít gì cũng phải để t ăn chơi mấy bữa nữa chớ =))

  7. *chấm chấm nước mắt*
    lúc nào cũng mong chờ đến ngày này, nhưng mà đến rồi thì lại ko nỡ xa Lịch Xuyên và Tiểu Thu

    thanks bạn Mi vì đã vất vả suốt mấy tháng qua
    yêu bạn lắm í

  8. Thanks ss nhiều nhiều. Lần trước vào đọc liền lúc mấy chục chương em khóc ròng nên giờ mới dám đọc lại thì đã hoàn. Chúc mừng ss nhé

  9. ket thuc thay hoi hot qua,ko kic tinh j het.it ra cung phai nguoc lai LX chu,hay la lam kho de mot it,roi giai thik hay nan ni.nhu the nay annie bi thiet nhieu qua,con LX thi ngoai benh tat ra,chiu kho chia tay ng yeu thi ko con j.minh connho LX tha chet chu ko muon annie o lai ben minh ,nen it nhat LX phai bi nguoc tam them lan nua moi du

    • Mình thấy kết thúc này là rất hợp lý rồi. TT từng nói, chờ đợi LX quá lâu rồi nên giây phút gặp lại ko cảm thấy dậy sóng nữa. Trong lòng cô bình thản như thế thì làm sao mà ngược a LX được. Nếu ngược nữa thì quá ko hợp lý rồi.

    • người như LX đã tự nguyện bỏ hết mọi thứ , làm “người hầu” không công cho TT hơn một năm rồi còn không ngược à

      • LX ko lam cug co an,van thay LX can bi nguoc tam mot lan moi duoc,giong nhu Nga Tung,bi ng iu bo di,lay ng khac,it ra LX cung chiu dung canh TT duoi ra khoi nha,keu ve zurich ,ko them de y j toi LX het

  10. Luc LX bo di Con Minh, va bi nguy hiem den tinh mang , minh that lai khong thuong tiec anh ta mot chut nao, cho du anh ta co y tot voi TT, vi anh ta da dung tanh mang minh de lam kho TT, minh chi toi nghiep TT khi co hua hen voi LX la se move on the theo loi yeu cau cua LX, co chap nhan xa LX de LX chiu chua tri, minh that thay LX dang gian vo cung, da vay con goi phone, goi tin nhan de lam gi chu, da muon nguoi ta quen minh ma cu nhac nho nguoi ta su hien dien cua minh ? Giong nhu mot hinh thuc tra tan TT vay,lam ban ? ban be gi, cu phai tiep tuc quan he , tham hoi ma khong duoc noi chu ” yeu “, khong duoc dung chu ” nho “, cung khong duoc hanh dong gi chung to minh dang , con , se mai mai yeu anh ta, LX nay that dang danh don. Cung may la HE, khong thi minh se di kiem LX ” bam ” anh chang ra lam may manh truoc khi anh ta chet vi ben ung thu……. ( nhung ma hinh nhu da thay tuy roi ma , phai khong ?????? )

  11. mình không hiểu sao các bạn lại nghĩ rằng LX k bị ngược. Truyện được viết với giọng kể cuả TT nên các bạn bị ảnh hưởng quá nhiều bởi suy nghĩ của cô ấy chăng? TT yêu LX , chẳng lẽ LX k yêu cô ấy? Bạn có nghĩ rằng LX phải yêu TT đến mức nào mới chấp nhận rời bỏ cô ấy khi mà tình yêu của hai người còn đang ở lúc mặn nồng nhất ? Phải đau khổ đến thế nào khi mà TT vẫn bám riết k chấp nhận buông tay ? Mình nghĩ điều đau khổ nhất trong tình yêu không phải là tình yêu đơn phương , mà là yêu nhưng phải cách xa. Nếu những gì LX phải chịu đựng mà còn chưa phải ngược , thì k biết các bạn định nghiã ”ngược ” như thế nào nữa.
    Làm silent reader lâu nay , hnay lần đầu cm lại tranh luận vs các reader của Mi , mong là Mi k trách tớ. Cảm ơn mi đã edit truyện này . giọng văn rất mượt. Tớ có lướt qua bản convert r, nhưng đọc do Mi edit vẫn rất thích . hiếm có ai lại hoàn truyện nhanh mà chaat lượng như Mi. Cảm ơn Mi rất nhiều 😡

    • chi noi hay lam.e dong y voi chi. :-D.a LX k co loi,chi TT cang k co loi.co trach thi la so phan nghiet nga thoy.

    • Mình tuy giờ mới đọc, nhưng cùng ý kiến với bạn. Mình thấy thương LX, trong cuộc sống này, sẽ không có 1 LX thứ 2, mình cũng yêu cả TT nữa.

      Không có LX thì sẽ không có TT và ngược lại, nên mình yêu cả 2.

  12. Cuối cùng thì hai người cũng hạnh phúc bên nhau! Mình ngóng mấy cái ngoại truyện quá! Ko biết 2 anh chị có baby ko nữa!!!:)

  13. Thứ nhất là cảm ơn Mi đã dịch truyện , chị thích truyện ông xã là phúc hắc đại nhân do em dịch lắm, dịch rất ngọt, em dịch truyện này hay, chị nói em dịch hay nhưng ko phải là chị khen truyện này hay nghen 🙂
    Thực ra theo ý kiến cá nhân, hi vọng mấy bạn là người hâm mộ truyện này đừng ném đá chửi bới mình, :
    Tôi không thấy truyện này hay, đọc chương đầu thực sự rất gượng ép, tình yêu của hai nhân vật chính lúc đầu thật sự rất gượng ép, giống như là cô tác giả này cứ ép để hai người này yêu nhau, cố gắng đọc đến mười mấy chương đầu thấy tác giả này cứ cố phô diễn khả năng tiếng anh của mình, mặc dù tiếng anh cũng bị sai : thông thường người ta dùng là how do u like your coffee? và dịch là bạn muốn cafe của bạn như thế nào. chứ không phải là bạn muốn thêm gì vào cafe của mình

    Rồi đến đoạn cuối, hạnh phúc hai người này cũng gượng ép nốt,
    Những đoạn hội thoại trong truyện cũng không được đầu tư kỹ , không sâu sắc, chắc có lẽ tác giả này đã cố hết sức rồi
    Đó là ý kiến chủ quan của tôi thôi,

    Lần nữa cảm ơn em Mi dịch truyện nha, chị mong chờ truyện sau do em dịch nữa,

    🙂

    • 😀 Mỗi người có một ý mà, không ai ép người khác được, mặc dù em cũng hơi thất vọng khi chị không thích truyện này :D. Về vụ hai người yêu nhau thì mới đầu em cũng thấy gượng thật, nhưng những tình tiết về sau đã lấn át suy nghĩ đó của em :D. Còn về vấn đề tiếng Anh thì khó nói lắm chị à, riêng như câu chị lấy ví dụ thôi, thì mình cũng hiểu là bạn muốn thêm gì, nhưng bên TQ thì không chắc vậy đâu :|, với lại tác giả cũng là người đang sống ở nước ngoài mà.

  14. tinh yeu gian kho cua 2 nguoi cuoi cung cung co ket cuc tot dep rui.hiiiiiiiiiiiiiiiiii ui uoc j mnh cung tim dc 1 ng iu ngoai doi giong anh lich xuyen nhi?nhg dung kho nhu tieu thu nha!(
    nhg co le ng giong anh lx bio bi tuyet chung mat rui.huhuhuuuuuuu)buon! hiiiiiiiiiiiiii

  15. nhà bạn có 2 truyện thôi, nhưng truyện nào cũng hay mới chết chứ. chương cuối cùng của phiên chính, mình cm ủng hộ bạn nhé. tuy là ko nhiều lắm nhưng cũng chúc bạn thành công, ngày càng có nhiều truyện hay…

  16. mình thấy chuyện này rất hay không hề gượng ép chút nào thanks mi đã dịch bộ truyện hay như vậy mong những truyện tiếp theo của nạn

  17. các truyện tình yêu đa số đều tả NV nam và nữ chính đều đẹp, giỏi nên thấy nhàm. đây là một trong số hiếm truyện viết về tình yêu mà nam chính bị bệnh (bệnh không có tương lai luôn) nên thấy có vẻ “đời” hơn một chút. hết truyện này Mi định làm truyện nào nữa đây, sẽ ủng hộ ss hết mình.

  18. truyện bạn dịch rất hay, rất xúc động. mình đọc một mạch từ tối hôm qua tới sáng nay. đọc xong có cảm giác man mác buồn nhưng thấy như vậy cũng khá trọn vẹn rồi. cám ơn bạn đã bỏ thời gian ra edit truyện, giới thiệu đến độc giả một câu truyện hay và sâu sắc như vậy. rất mong có các dự án dịch truyện khác của bạn trên wordpress này. một lần nữa chân thành cảm ơn bạn, chúc bạn luôn vui vẻ và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.

  19. Mình cố gắng chờ hoàn để đọc , vì lần trước đọc covert không hiểu được nhiều.Cám ơn em đã edit một truyện rất hay.Chị cũng mới đọc xong “OX là phúc hắc” của em , cười bể bụng luôn .

  20. truyen hay qua de lai du am rat sau sac, minh doc di doc lai mai cang doc cang thay cam dong,…xuc dong qua… cam on dich gia rat nhieu…….

  21. hix, hoàn rồi, hết truyện để ngóng rồi.thank mi nhiều.
    theo cá nhân mình thì 2 người yêu nhau không hề gượng ép, vì sao tiểu thu yêu lịch xuyên ư? không phải ban đầu anh quá chói sáng ư? mặc dù bị tật ở chân nhưng rất nhiều cô gái bị anh thu hút đó thôi, đâu chỉ có chị thu nhà mình. còn vì sao anh xuyên yêu tiểu thu, k phải trong ngoại truyện có nhắc đến anh bị ấn tượng bởi vụ chị soi gương chỉnh sửa bằng gương xe của anh khi anh vẫn bên trong đó thôi.
    còn sau này, tình yêu của 2 người phát triển tự nhiên sao?rất nhiều đoạn nói đến sự dịu dàng của lịch xuyên,còn sự cố chấp về tình yêu của chị thu thì không cần phải nói nữa.
    ấn tượng với mình về truyện này thì nghiêng về nữ chính nhiều hơn. đây là một trong số ít truyện mình thực sự shock về sự kiên cường của nữ chính.
    anyway, mỗi người một cảm nhận, không thể gượng ép suy nghĩ của bản thân với bất kì ai.

  22. đọc truyện luôn một lèo
    khóc sưng cả 2 mắt
    thật vui vì 2 anh chị về với nhau
    chúc mừng nàng vì đã hoàn
    thank you very much

  23. cám ơn bạn nhiu. bạn dịch truyện hay lém. truyến rất cảm động. có những đoạn quá hay, quá xúc động, m đã rơi lệ.
    chuyện tình của họ thật éo le, thật cảm động & cũng thật đẹp. mình ngượng mộ mối tình của họ, trải qua bnhiu sóng gió, cuối cùng 2 ng cũng đã đc bên nhau trọn đời, cùng chia sẻ buồn vui, sống 1 cs bình dị.
    iu nhau ko fai iu về ngoại hình mà là phải iu chính con ng bên trog của họ. đọc xong truyện này, m cũng học hỏi đc it nhiu , lĩnh hội nhiu điều từ 2 nvat chinh. khâm phục sự quạt cường, đối chọi vs bệnh tật của anh Lịch Xuyên, sự chăm sóc ôn nhu, ân cần đv chị Thu, đôi lúc là sự lạnh lùng của LX……….. sự bám riết của chị Thu vs a. LX……………..
    truyện nè đem lại cho mình nhiu cảm nhân, & n~ suy tư
    THANKS MI KRAZY VERY MUCH, MUCH……………………

  24. mình cảm thây Tiểu Thu rất giống nhân vật Nana trong truyện Nana của Ai Yazawa. Cả hai đều rất mạnh mẽ, kiên cừơng. Cảm ơn Mi rất nhiều vì đã dành tg edit một bộ truyện hay như vậy. Nghỉ ngơi một tg r lại típ tục edit nh truyện chất lựơng như vậy nữa nha.

  25. cảm ơn bạn Mi. Mình rất… rất thích truyện này. Cảm động quá, khóc sưng cả mắt (ráng kìm chế, sợ sưng quá mai đi làm có người hỏi). Cũng may là HE

  26. Đọc hết truyện này, rất hay và cảm động, Mi dịch hay – thích nhất là những đoạn tả cảnh đọc rất xúc động.
    Sự kiên cường của TT và LX làm mình phục lắm. 10 năm, hết thời tuổi trẻ dành cho một người duy nhất, hiếm có ai sẽ đủ tình yêu và kiên trì như TT… LX hơn 10 năm chống lại bệnh tật cần phải có nhiều nghị lực và dũng khí lắm, hơn nữa anh lại sống và làm việc còn giỏi hơn người bình thường nữa. Sự hành hạ của bệnh ung thư rất là ghê gớm, chị là người trong nghành y nên biết rõ, hơn nữa bệnh ung thư đã di căn vào phổi thì khi phát bệnh sự đau đớn hành hạ của bệnh tật không phải ai cũng chịu được. Chỉ có một điều duy nhất không thích là sự cố chấp của LX, nhà phật có câu “tùy duyên” và “duyên thì không thể cưỡng cầu” – LX đã gặp và yêu TT, sao không thuận theo tự nhiên, cần gì phải ép buộc TT phải move on, làm khổ chính mình và TT, bỏ lỡ cơ hội hạnh phúc – 10 năm trôi qua trong đau khổ. Đời người có mấy cái thời gian 10 năm, nếu ngày mai chết thì hôm nay vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên người yêu, chẳng phải sẽ tốt cho cả hai người……
    Chị cám ơn Mi rất nhiều nha, truyện rất hay, Mi dịch càng hay.

  27. Cuoi cung 2 nguoi ay cung duoc o ben nhau, tuy khong biet duoc la bao lau, nhung du the nao di nua neu 2 nguoi song trong hanh phuc la duoc rui nhi ! Chuc mung em hoan truyen nha ! Em edit that ngot va muot ma lam ! Cam on em rat nhieu !

  28. Hi nàng krazymi, đây là bộ truyện thứ 2 mình đọc ở nhà nàng. Thực sự nàng edit truyện rất hay, câu văn rõ ràng, xúc tích,ý truyện rất mượt mà, có sự tìm tòi chu đáo về những thông tin trong truyện.Mặc dù mình k biết thông tin đó đúng hay sai nhiều nhưng mình biết rằng bạn đã vất vả để tìm hiểu. Thanks và kiss cho sự chu đáo của bạn! Hồi đầu đọc văn án truyện này mình chần chừ k dám đọc nhưng thực sự càng đọc càng hay, càng bị cuốn hút, có những chương gần cuối mình thực sự rớt nước mắt vì xúc động. Mình từng gặp ngoài đời có nhiều chị lớn tuổi k lấy chồng, họ nói vì họ k thể yêu ai được nữa, k thể quên được ng yêu cũ, mình k tin làm gì có tình yêu nào như thế.Nhưng thật sự khi đọc truyện này mình tin tưởng rằng trên đời này có những mối tình khắc cốt ghi tâm như thế, một mối tình sâu nặng đến vậy!Một bộ truyện hay cho tình yêu, cho sự hy sinh và lòng bao dung!Thanks và iu nàng nhiều!

  29. Truyện kết thúc rất cảm động. Nhưng 2 chương cuối bạn viết chưa được hấp dẫn. Mình thấy 2 chương cuối này Việt Nam quá. Mình thấy phong cách viết khác hẳn với các chương trước.

Bình luận về bài viết này